Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người.Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật.Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi.Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm.Rốt cuộc, ta vẽ để làm gì.Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện.Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm.(Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời).Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.
