Tôi nghĩ bạn không cần phải là người Nhật để cầm tấm danh thiếp của ai đó một cách trân trọng bằng hai tay.Tuy nhiên, nếu bạn hỏi những người này liệu họ có thích những buổi gặp mặt nhỏ thân mật mà các vị khách mời đều biết nhau thì đó lại là câu chuyện khác.Hãy xem câu nào bạn thích hơn:Chúng tôi cũng đánh giá cao cô bởi chúng tôi nhận ra một điều gì đó đặc biệt toát lên từ cô gái ấy.Không còn gì phải bàn về chuyện đó nữa.Tôi chỉ không hiểu điều đó, cô ấy nói.Sau đó anh ấy chúc mừng chúng ta những điều tốt lành.Miễn là thông tin đó liên quan đến những gì bạn đang nói, liên hệ lại lần thứ hai hoặc lần thứ ba thì cũng chẳng có gì là kỳ lạ.Đó là điểm bùng phát.Thật đáng tiếc, và là điều tất yếu, người điều phối muốn chúng tôi dành một chút thời gian để chuyện trò vui vẻ, nhưng không ai trong chúng tôi có thể nghĩ được bất kỳ điều gì để nói.
