Trong phạm vi cuốn sách nhỏ này, tôi không thể chỉ cho bạn mới đầu nên làm công việc nào, nhưng tôi có hai lời khuyên khá quan trọng.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Thành thử có hàng chục vạn giờ mất đi như vậy mỗi ngày chỉ vì người ta ít nghĩ đến thì giờ lắm, không bao giờ đề phòng để khỏi đánh mất nó.Ai là người trong chúng ta không tự nhủ rằng: "khi nào có thêm chút thì giờ, sẽ làm việc này, việc nọ"?Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.Nhiều người tối nào cũng ngồi rồi vì họ nghĩ rằng nếu không ngồi rồi thì chỉ có cách là học văn chương, mà chẳng may họ lại không thích văn chương.Bạn sẽ thấy kết quả.