Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình.Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.Nhưng lúc đó hình như mẹ khóc.Ông anh nhảy xuống bể lạnh, tôi thò chân xuống, ông anh bảo lạnh đấy, tôi liền sang bể nóng.Nhưng hiềm là dồn nén, kiềm chế cảm xúc thì phải giải tỏa để cân bằng.Đừng lỡ nhiều là được.Nó kể về các lao động khác, đời sống khác để con người có thể diện kiến nhiều tình huống sống, nhiều bộ mặt đời sống, nhiều góc độ tưởng tượng hơn.Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó.Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt.Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc.
