Có thể nói người cha yêu con vì yêu chính mình trước, yêu những gì thuộc về mình trước.Tận gốc kẹt cõi lòng họ thấy thiếu một cái gì, cái gì đó không tên, không tuổi.Trong trường, họ hồ nghi năng lực của thầy giáo.Buồn rầu, thưa bạn, nếu không phá hoại thì cũng vô ích.Tôi thấy có nhiều cha mẹ thấy con trai làm lỗi chưởi ong óng khi có kẻ lạ trước mặt họ.Nó đổi như trở bàn tay.Còn chỗ họ ở mới hỡi ôi.Họ chưa gặp những gay cấn rơi lụy kiểu Musset, Georgges Sand để viết lòng ra bằng máu lệ đâu.Họ chưa thấy được thế nào là họ thành nhân nhưng họ bắt đầu ý thức nhân cách của mình.Cõi lòng họ như một chiếc đàn mà các dây rất nhạy có thể phát ra những bản nhạc say mê đời.
