Một ví dụ là lời khuyên nổi tiếng «Hãy cẩn thận với những điều mà chúng ta ao ước».Cô ấy đang nghĩ đến việc đi tìm bố mẹ đẻ của mình.Mất thêm bốn năm nữa và 25000 lính trước khi người lính cuối cùng lên đường về nước.Nhưng anh sẽ là loài duy nhất có khả năng biết suy ngẫm về cái chết của chính mình».Tôi cũng hiểu ra rằng biết thì tốt hơn là không biết.Đòn bẩy ở đây là niềm tin thông thường rằng trẻ em học hầu hết những điều chúng biết về cuộc sống từ việc quan sát cha mẹ chúng.Cuộc sống có thể được nhìn như hàng loạt những điều mà ta bắt buộc phải làm, luyện tập cho hành động cuối cùng để có thể bỏ qua cái tôi trần tục của mình.Nếu họ ít kiểm soát trong công việc thì họ phải trả giá bằng sự kém hiệu quả.Khi những sự ám ảnh rút ra từ những nỗi sợ có tính chất cơ bản và gây rắc rối khác như nỗi cô đơn chẳng hạn - có thể khiến chúng ta kết lại thành một nhóm để phục vụ một chức năng nào đó trong đời sống quốc gia.Vậy chúng ta nợ lý lịch cá nhân của mình điều gì? Chắc chắn là chúng ta được tạo nên bởi những chi tiết đó và phải học những bài học từ chúng nếu chúng ta muốn tránh lặp lại những sai lầm ngu ngốc thường làm chúng ta cảm thấy như mắc bẫy trong vở kịch kéo dài mà chúng ta chính là tác giả.
