Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán.Ông cụ rất phấn chấn.Mẹ bảo để mẹ đi xem chung kết.Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên.Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.Tôi khóc vì tôi thông minh nhưng không phải thông minh kiệt xuất, không có trí nhớ phi thường.Họ mang lại cảm giác ấm áp và thân thiện.Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện.Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu.Bố bảo: Đáng xem thật.