Khi mà tôi lạc loài.Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài.Bác không hài lòng một tí nào.Nằm trên giường cả ngày, lúc nào cũng có người bên cạnh nhưng ít trò chuyện được, những ý nghĩ gì diễn ra trong óc chị? Giờ thay băng, người thân bị xua ra ngoài hết, bạn đi lòng vòng.Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định.Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.Đôi lúc, định kiến giúp phong phú không bị lợi dụng biến thành một thứ rỗng tuếch, sa đọa.Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm.Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.Này, lấy cho chú bao thuốc.
