Bà Webster đáp: "Vậy bà ở chung với tôi.Ông tàn tật 23 năm vì chứng sưng khớp xương.Muốn trả lời câu đó, tôi phải tìm tòi sự kiện, tài liệu.Nhận một nút đi rồi nghe, trong mỗi đoạn đời, chiếc cửa sắt sập lại, ngăn hiện tại với quá khứ.Nhiều khi không được số đó nữa vì hễ đau thì bị trừ lương mà nhà tôi lại thường đau vặt.Bác sĩ Foster Kennedy, nhà thần kinh học trứ danh, nói với tôi rằng khi đội binh thứ năm của Anh rút lui năm 1918, ông thấy nhiều chú lĩnh mệt tới nỗi lăn ra đất, mê man như chết.Hồi 30 tuổi, tôi quyết chuyên viết tiểu thuyết.Vậy phải làm sao? bạn có thể lại hỏi một phòng dẫn nghề nghiệp [39].Vậy muốn trừ tật lo lắng xin bạn theo nguyên tắc thứ nhất này:Khi đi học và lúc ở trường về, tôi ghé vào trại họ, giúp họ bửa củi, vắt sữa bò, cho súc vật ăn uống.