Nhưng xin bạn nhớ, ngay từ lúc đầu, là 90 phút để dành cho sự học, ba phần trong mỗi tuần như vậy, phải là những phút quan trọng nhất, trong số 1080 phút của tuần lễ.Nó ngắn quá đi thôi.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Câu ấy tầm thường quá đến nỗi khi viết ra, thực tình tôi cảm thấy mắc cỡ.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Tôi không bảo bạn ngày nào trong đời, bạn cũng phải tận dụng trí não trong ba giờ đó đâu.Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.Nếu một người đứng trên bờ hồ tắm và hỏi bạn: "Tôi phải bắt đầu nhảy ra sao đây?" thì chắc chắn bạn đáp: "Cứ nhảy đi, bình tĩnh mà nhảy".