Tôi, mọi người gọi nó dậy những hôm đi ăn giỗ, nó nằm ườn, càng gọi nó càng nằm, càng mắng nó càng nằm.Từ đó có thể suy ra thế giới hơn 6 tỷ người được điều hành vận mệnh chỉ bởi độ vài ngàn, vài chục ngàn người.Trên các máy chạy bộ, 3 ông Tây đang chạy rầm rập.Ông anh hỏi ở đây bao lâu cũng được à.Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn.Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng.Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi.Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá.Nếu không có một lực đẩy cực lớn.