Lải nhải cũng là chơi.ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó.cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòaTừ chỗ cô ta đến chỗ này đã vài cây số rồi.- Ông còn lo xa hơn tôi.Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào?Nói vậy mong anh đừng giận vì tôi vô hình hoá anh.Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ.Tôi đáp cứ năm phút thì nó tự động ngắt.