Là một đứa trẻ cũng đầy kiêu hãnh và dễ bị tổn thương, bạn từng hiền nhưng rất cục tính.Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả.Khi ấy, bạn chỉ biết tìm đến trạng thái trống rỗng.Như vờ sở hữu cái mà nó biết không thuộc về mình.Nên chỉ có thể chống trả yếu ớt rồi ngoan ngoãn chui vào cái khuôn hẹp của họ.Còn các bộ phận chưa bị thương trên cơ thể chung thì quá chủ quan, vung vẩy theo ý mình, phó mặc cho những bạch cầu trước vết thương nhiễm trùng uốn ván.Để chỉ ra chúng ta đều khổ.Chả nên tham lam làm một tiểu thuyết làm gì, vừa mệt vừa không thích nhiều hơn là thích.Dùng cứt thì không hay lắm.Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.