Sau một lúc thư giãn, tôi nhẹ nhàng đưa tâm trí trở lại với căn phòng và những cảnh vật xung quanh tôi, nhưng tôi vẫn giữ cảm giác bình an ấy.Tha thứ cũng cho phép chúng ta sống ở hiện tại.“Đừng bao giờ chịu nhượng bộ nếu không muốn đánh mất phẩm chất riêng của mình.Tôi nghĩ về đôi chân tôi.Họ bị điều khiển bởi suy nghĩ của người khác, bị dằn vặt bởi sự hối tiếc về quá khứ, bị đeo đẳng nỗi lo sợ trong tương lai và cả những điều vượt ra ngoài tầm kiểm soát.Lòng tự trọng xuất phát từ ý thức rằng chúng ta chỉ là một phần của tổng thể."Thái độ của chúng ta trước những điều bên ngoài phụ thuộc vào cách suy nghĩ từ bên trong chúng ta.Thở sâu và buông trôi mọi căng thẳng trong tâm trí.Tôi cũng hình dung mình như một ngôi sao bình yên đang chiếu sáng.Chúng ta sẽ nói những gì mình suy nghĩ.
