Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn.Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp.Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi.Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.Còn anh thì vẫn phải sống.Để người ta phải nể.Nhưng đó là chuyện lâu rồi.Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được.Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng.