Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển.Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi.Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang.Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia.Giữa thẳng thắn và kiêng nể.Tôi từ giã mái trường cấp III.Mệt nhưng tôi không có quyền sở hữu mình để cho mình hồi phục.Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào.Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo.Có một lí do tôi không thích đi là tiền.