Người ta có thể tiếp thu và kế thừa kiến thức của các nước tiên tiến nhưng không ai có thể lấy niềm tự hào của một quốc gia khác, của một dân tộc khác thay cho dân tộc mình, không ai có thể lấy kỷ niệm của người khác thay thế cho kỷ niệm của chính mình.Việc tìm kiếm hạnh phúc của người lớn cũng giống như việc đứa bé cố gắng có được cây kem vậy.Điều bạn phải làm là xem xét tất cả những điều này trước khi theo đuổi các mục tiêu mình đã đặt ra.Còn người biết hoạch định luôn hoàn tất những gì cần làm, và xem mỗi công việc hoàn tất như dấu hiệu của sự trưởng thành.Những ai không quên quá khứ, biết rút ra bài học từ quá khứ để áp dụng cho hiện tại luôn có một cuộc sống tốt đẹp hơn.Vị trí bạn từng ngồi trong lớp mẫu giáo có lẽ đã ảnh hưởng đến chuyện bạn bè của bạn là ai, từ đó ảnh hưởng đến sở thích của bạn là gì, rồi ảnh hưởng đến chuyện bạn học hành ra sao…Trước khi một người biết chuyện thì anh đã phải ra khỏi ngôi nhà của mình.Bạn phải là chính bạn.Như tổng thống Franklin Roosevelt đã từng nói, đôi khi sự sợ hãi còn tệ hại hơn điều mà chúng ta luôn cảm thấy sợ.Thường những học sinh, sinh viên hay những người đã từng sinh sống, học tạp và làm việc ở nước ngoài mới thấy hết giá trị của những bài học lịch sử thủa xưa, những kỷ niệm quê nhà, những món ăn truyền thống hya những dấu ấn văn hoá dân tộc.