Nhưng dù sao thì tôi vẫn bị cái tưởng tượng ngầm ấy ám ảnh sơ sơ.Chán ngán hơn rất nhiều so với hứng chịu sự thờ ơ của người dưng.Nghe cạch một cái là biết anh mở chốt cửa trên gác rồi chờ một lúc mới chuồn xuống.Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành.ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó.Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không.Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi.Phỉ nhổ đạo đức giả là chơi.Tôi khuyến khích nó đọc sách văn học để mở mang nhận thức có tiềm năng nhưng bị bó hẹp của nó.Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi.
