Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé:Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng.Chứ không thở dài như những người thân…Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác.Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ.Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức.Không có lí do mà khóc như hôm trước (ví dụ như thế, chuyện mà) thì hiếm lắm.Bất cứ thằng con trai nào cũng đầy máu nóng.Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen.Những phiến đá cũng thật êm, mời gọi ngả lưng.
