Và để trả ơn tôi, họ đã tán trợ những cải cách triệt để của tôi về pháp chế".000 đồng để bắt đầu làm máy của tôi rơi, tôi bằng lòng bỏ số tiền đó đi, làm lại máy khác cho ông, để được vừa ý ông.Ông thấy đó là một dịp phụng sự một lý tưởng cao cả và trở nên bất hủ.Hồi đó ông Eastman xây một âm nhạc học đường và một nhà hát để báo hiếu cho mẹ.Thiệt lạ lùng, thiệt bất ngờ, tới nỗi cô thư ký thẹn thùng đỏ mặt lên.Và tôi thấy rõ ràng những hội đó là cái "nghiện" của ông, là lẽ sống của đời ông.Nhưng nếu không có sự khuyến khích đó thì có lẽ nó còn làm suốt đời trong những nhà máy đầy chuột cống.Ông còn đưa cho nhiều bức thư giới thiệu tôi với các ông đại lý của ông.Vậy nếu bạn muốn được thương mến, xin nhớ quy tắc thứ hai này:7- Nụ cười không thể mua được, không thể xin như khất thực được, không mượn được mà cũng không thể ăn cắp được.